"Cứ Tư Đi Về Bắc: Một Thứ Ba Đặc Biệt Trong Cuộc Sống"

Nội dung:

Mỗi tuần, có một ngày đặc biệt, một ngày khiến tôi không thể không nhớ và hạnh phúc, đó là Thứ Ba. Thứ Ba không chỉ là một ngày bình thường trong tuần, mà là một kỳ vọng, một phút tĩnh lặng để nhìn lại những bước đi đã qua và những bước chưa chân tay, một lúc để hướng về phía Bắc, gửi tặng cho bản thân những ước mơ và niềm tin.

Tôi sống ở Hồ Chí Minh, một thành phố hộp tay với những con đường rộn ràng, cao tốc và những cánh cửa sầm uất. Mỗi sáng, dòng người đông đúc từ khắp mọi nơi đổ xuống các ga tàu điện ngang với ánh sáng mát mẻ của mặt trời mới mọc. Tôi là một trong những người hối hận không thể chạy theo hết những con đường hấp dẫn, nhưng Thứ Ba là một lúc cho tôi để ngừng lại, nhìn về phía Bắc và nhớ đến quê hương.

Tiêu đề:  第1张

Bắc là một ký hiệu, một tư tưởng, cho tôi những kỷ niệm ấm áp về gia đình và những nơi tôi đã trải qua. Mỗi Thứ Ba, tôi sẽ dành một giờ cho mình, bước ra khỏi những căn hộ đông đúc và nhìn ra ngoài, vào cái khung cảnh của thành phố. Tôi sẽ đi bộ trên những con đường cụt kỳnh, nhìn vào những tầng lót cao cất, và trong tâm trí, tôi sẽ hướng về phía Bắc.

Bắc là quê hương của tôi. Một nơi nơi có những con rừng mọc cao, những con suối tràn dòng nước sạch, và những căn nhà gỗ cổ được xanh lá xanh bao quanh. Mỗi Thứ Ba, tôi sẽ nhớ đến những bữa ăn gia đình, những câu chuyện cười cười giữa anh em, và cảnh tượng ấm áp của mẹ nấu sơn sườn trên lò bếp. Tất cả đều là những ức rối tốt lành, những ấm áp khiến tôi cảm thấy an tâm.

Bắc cũng là nơi tôi bắt đầu cuộc sống. Từ khi tôi còn là một học sinh bất tuân, tôi đã có mục tiêu là ra khỏi quê để tìm kiếm một cuộc sống tốt hơn. Mỗi Thứ Ba, tôi sẽ nhớ lại những bước đi khó khăn trên con đường học tập, những buổi học kém chất lượng tại trường nông thôn, và cảnh tượng của mình đứng trước kỳ thi trung học với trái tim bật lên. Tất cả đều là nền tảng cho tôi để có thể bước lên con đường phía Bắc.

Bắc là niềm tin của tôi. Tôi tin rằng nếu tôi có thể vượt qua những khó khăn ở quê hương, tôi có thể vượt qua bất cứ thử thách nào trên con đường phía Bắc. Mỗi Thứ Ba, tôi sẽ nhìn ra phía Bắc với mắt đầy niềm tin và hy vọng. Tôi tin rằng nếu tôi có thể ghi nhớ những bước đi khó khăn của mình, tôi sẽ có thể vươn tay và chạm vào những ước mơ xa vời hơn.

Bắc cũng là nơi tôi mong muốn trở lại. Mỗi Thứ Ba, tôi sẽ dựa trên cột sân bay Hồ Chí Minh, nhìn xuống sân bay với tâm trí bay sang quê hương. Tôi sẽ nghĩ về những ngày hè trời ấm áp ở quê hương, về những buổi tối hè suối với bạn bè dạo phố, và về những buổi tiệc sinh nhật giao lưu với gia đình. Tất cả đều là những ức rối tốt lành cho tâm trí tôi.

Thứ Ba là một ngày riêng biệt cho tôi. Nó không chỉ là một lúc để nhớ về quê hương, mà còn là một lúc để ghi nhớ bản thân, để nâng lên niềm tin và hy vọng. Mỗi Thứ Ba, tôi sẽ dành một giờ cho mình để bước ra khỏi những căn hộ đông đúc và hướng về phía Bắc. Tôi sẽ ghi nhớ những bước đi đã qua, và hướng tới những bước chưa chân tay với niềm tin rằng nếu tôi có thể vượt qua khó khăn ở quê hương, tôi có thể vượt qua bất cứ thử thách nào trên con đường phía Bắc.

Thứ Ba là một kỷ niệm đặc biệt cho tôi. Nó không chỉ là một lúc để nhớ về quê hương mà còn là một lúc để gửi tặng cho bản thân niềm tin và hy vọng cho tương lai. Mỗi Thứ Ba, tôi sẽ hướng về phía Bắc với mắt đầy niềm tin và hy vọng. Tôi sẽ ghi nhớ những bước đi khó khăn của mình để có thể vươn tay và chạm vào những ước mơ xa vời hơn. Cứ Tư Đi Về Bắc: Đó là một thứ ba đặc biệt trong cuộc sống của tôi.