Nội dung:
Trong một nơi xa lạ, nơi mà huyền bí và kỳ ảo tương hỗ, có một bàn bánh rối đặt trên một bầu trời đầy ánh sáng và sắc nét. Bàn bánh rối này không phải là cái thường nhật của chúng ta, mà là một cửa khẩu dẫn tới một thế giới kỳ diệu, một Thiên đường của Bánh rối.
Mỗi lần quay bánh rối, nó sẽ đưa người ta đến một khung cảnh mới, mỗi khung cảnh đều là một câu chuyện, một kỷ niệm, hoặc một nỗi buồn. Đây là một nơi, nơi mọi người có thể để tâm, để tâm đến những điều khó nói, những điều không thể chia sẻ với người khác.
Tại đây, không có phân biệt giữa giấc mơ và thực tế. Mỗi bước đi trên bàn bánh rối đều là một cửa sổ mở ra cho những kỳ ảo tuyệt vời. Một lần nữa, anh ta đặt chân lên bàn bánh rối và quay hướng sang một khung cảnh mới.
Khung cảnh mở ra là một khu vườn hồng hào, cây cối và hoa gai nở rộng rãi. Trong khu vườn, có một con rắn cổ kỳ ngồi trên một gốc cây, nhìn xuống một con linh cát nhỏ đang chơi trong cỏ. Rắn cổ kỳ thầm thầm nói: "Tôi đã chờ bạn rất lâu rồi."
Anh ta ngạc nhiên, không hiểu tại sao rắn cổ kỳ lại biết mình sẽ đến đây. Rắn cổ kỳ tiếp tục: "Bạn là người đã quay bánh rối với mong muốn tìm kiếm một câu trả lời cho những câu hỏi khó trả lời của mình. Tôi là câu trả lời cho bạn."
Anh ta hỏi: "Câu trả lời là gì?"
Rắn cổ kỳ trả lời: "Câu trả lời là thừa nhận. Thừa nhận những gì bạn không thể thay đổi, những gì bạn không thể kiểm soát. Thừa nhận là con đường dẫn bạn đến bình an."
Anh ta im lặng, hơi thở dần dần trở nên hơi hơi. Rắn cổ kỳ tiếp tục: "Bạn có thể khóc, bạn có thể nhủ, nhưng cuối cùng, bạn phải thừa nhận. Và khi bạn thừa nhận, bạn sẽ thấy rằng mọi thứ đều là tốt đẹp."
Khung cảnh biến mất, anh ta lại quay hướng sang bàn bánh rối. Một lần nữa, anh ta quay bánh rối và mở ra một khung cảnh mới. Một lần nữa, anh ta được gặp một câu trả lời khác.
Khung cảnh mở ra là một con đường sét sét, hai bên là những cây cối cao to và trên đường có những chiếc xe lăn cổ điêu khắc. Anh ta bước lên xe lăn và được một người già gửi dẫn. Người già gửi dẫn cho anh ta thấy những chiếc xe lăn cổ điêu khắc là những cuộc đời của những người đã qua đời.
Người già gửi dẫn nói: "Đây là con đường của con người, đường đầy khó khăn và đau khổ. Nhưng trên con đường này, bạn sẽ gặp những người bạn yêu, những người bạn đã quên. Bạn sẽ gặp những cuộc sống của họ, những cuộc sống đầy ức chế và ưu tư."
Anh ta hỏi: "Tại sao tôi phải đi trên con đường này?"
Người già gửi dẫn trả lời: "Bởi vì bạn là con người. Bạn phải trải qua những cuộc sống khác nhau để hiểu ra ý nghĩa của cuộc sống của mình."
Anh ta im lặng, nhìn xuống con đường sét sét trước mắt. Người già gửi dẫn tiếp tục: "Bạn sẽ gặp những cuộc sống đau khổ, nhưng bạn cũng sẽ gặp những cuộc sống tốt đẹp. Bạn sẽ gặp những người bạn yêu thương, những người bạn đã quên, và bạn sẽ hiểu ra rằng mỗi cuộc sống đều có ý nghĩa riêng của nó."
Khung cảnh biến mất, anh ta lại quay hướng sang bàn bánh rối. Một lần nữa, anh ta quay bánh r