Từ hai người, một là cậu trai gai, một là cậu gái trẻ, họ gặp nhau trên một con đường hẻo lánh, hơi hốc hơi ẩm. Mặt trời mọc cao trên bầu trời, sáng chiếu nhưng không khóc khổi mưa. Cậu gái trẻ, với mắt xanh nhạt, tóc vàng tươi, cầm một chiếc túi xách nhỏ, đem theo một cuốn sách cổ cũ. Cậu trai gai, với bộ phận dáng dàng, mắt sắc áo, mặc một áo khoác đen, tay thẳng tay cầm một chiếc cây gậy.
Họ bắt đầu nói chuyện khi cậu gái trẻ bất cứu rơi xuống một bãi cỏ xanh tươi. Cậu trai gai liền chạy đến giúp. "Cảm ơn bạn," cô gái cười nhẹ, "Tôi không ngờ con đường hẻo lánh này có thể dẫn đến một người thân."
"Không sao," cậu trai gai cười khỏe. "Đây là con đường của tôi, tôi thường đi bộ từ đây đến quê nhà."
Cô gái trẻ hỏi: "Thế bạn có thể cho tôi hướng dẫn một chút không? Tôi đang đi tìm một thư viện."
Cậu trai gai hẳn rãi hướng dẫn cô gái trẻ về phía sau. "Từ đây đi khoảng hai km là một thư viện rất tốt. Bạn có thể dùng xe đạp hoặc đi bộ."
Cô gái trẻ nhìn cậu trai gai với ánh mắt đầy hy vọng. "Tôi sẽ đi bộ. Tôi thích khó khăn."
Cậu trai gai cười rồi nói: "Tôi cũng thích khó khăn. Tôi sẽ đi cùng bạn."
Họ bắt đầu đi cùng nhau trên con đường hẻo lánh. Cậu trai gai chia sẻ với cô gái trẻ về cuộc sống của mình. "Tôi là một sinh viên đại học, đang học Khoa học Học. Thỉnh thoảng tôi đi bộ về quê nhà để thư giãn."
Cô gái trẻ hỏi: "Tôi là một sinh viên Trung học. Tôi rất thích Khoa học Học và Tâm lý học. Tôi muốn trở thành một nhà tâm lý học."
Cậu trai gai bừng nở ra mắt sắc áo: "Tâm lý học là khoa học rất tối ấu. Tôi rất thích nó."
Họ tiếp tục bước đi, chăm chú lắng nghe mỗi tiếng động của con đường. Cậu trai gai hỏi: "Bạn có bao giờ từng đi bộ với người khác?"
"Không," cô gái trẻ trả lời. "Tôi thường dùng xe đạp hoặc đi xe buýt."
"Thật là kì quái," cậu trai gai cười. "Tôi thích đi bộ với người khác. Có thể nói là tôi thích con đường."
Họ bước tiến trên con đường hẻo lánh, hơi hốc hơi ẩm. Mặt trời mọc cao hơn, sáng chiếu hơn. Cô gái trẻ hỏi: "Bạn có bao giờ từng đi bộ với ai khác?"
"Không," cậu trai gai trả lời. "Tôi thích riêng lẻ. Tôi thích con đường và khó khăn của nó."
Cô gái tr� hơi thất vọng: "Tôi cũng thích riêng lẻ, nhưng tôi thích có người bên cạnh."
Cậu trai gai hẳn rãi hướng dẫn cô gái trẻ về phía sau: "Từ đây đi khoảng hai km là một thư viện rất tốt. Bạn có thể dùng xe đạp hoặc đi bộ."
Họ tiếp tục bước đi trên con đường hẻo lánh, hơi hốc hơi ẩm. Mặt trời mọc cao trên bầu trời, sáng chiếu nhưng không khóc khổi mưa. Cô gái tr� hỏi: "Bạn có bao giờ từng..."