Trong một hẻm tinh tế của thành phố Hồ Chí Minh, có một cụ ông 50 tuổi, tên là Lê Văn Hải. Ông là một cộng đồng cổ đồng cư, hết sức bình thường với cuộc sống hằng ngày. Hắn có một cửa hộ, một con mèo và một ốc xe cũ. Hắn không có hối sở lớn, không có ước mơ khó khăn, chỉ mong muốn đủ chiếc ăn uống cho cuộc sống bình thường.

Tuy nhiên, hôm nọ, cụ ông Hải sẽ có một ngày đặc biệt. Đó là ngày ông mua vé rủi và trúng giải thưởng một đẳng.

Hồi đầu tháng 5, Hải đã nghe nói từ bạn bè về một loạt rút thămhổng rủi tại quán bia gần nhà. Mặc dù không có nhiều tiền để đánh cược, nhưng Hải quyết định dùng thêm số tiền lưu trú để thử vận. Ông mua 5 vé rủi với số miền 12, 13, 14, 15, 16.

Hồi chiều hôm đó, Hải nhìn thấy quảng cáo trên tường gần quán bia: "Kết quả rút thămhổng rủi hôm nay là 12, 13, 14, 15, 16!" Ông tức tối, chạy vào quán bia để kiểm tra. Khi được xác nhận là trúng giải thưởng một đẳng, Hải chẳng thể tin mắt mình.

Tiêu đề: Một câu chuyện về xôcô giải thưởng một đẳng của vé rủi  第1张

"Thật là mơ hay không?" Hắn hỏi quán bia chủ.

"Không mơ," quán bia chủ cười nhạo. "Bạn đã trúng thật rồi."

Hải chạy về nhà với trái tim bất an. Ông chia sẻ tin vui với con gái gần lành, với các cộng đồng cư và với cả nhà. Tất cả đều khó tin và buồn rầu vì họ chưa bao giờ nghe nói về trận may mắn như thế này.

Hai ngày sau, Hải được gửi đến trung tâm giải thưởng để lãnh giải thưởng. Trong hộp giải thưởng là một trăm triệu đồng (tương đương với khoảng 2000 USD). Đây là một số tiền khổng lồ cho một người bình thường như Hải.

Hắn quyết định dùng số tiền để nâng cấp cuộc sống của mình và của gia đình. Hải mua một oát xe mới, mở một tiệm bán hàng tiện lợi gần nhà để kiếm thêm một nguồn lợi nhuận thêm. Cả nhà trở nên hạnh phúc hơn với những thay đổi nhỏ nhưng đầy ý nghĩa.

Tuy nhiên, Hải không quên những người đã giúp mình trên đường này. Ông chia sẻ phần lớn giải thưởng với cộng đồng cư và những người thân của mình. "Một trăm triệu đồng không thể tôi dành riêng," Hải nói. "Đây là tặng của các bạn và tôi muốn chia sẻ niềm hạnh phúc này với tất cả."

Hai năm sau kể từ hôm trúng giải, Hải vẫn sống yên bình với gia đình tại căn nhà gần quán bia gần đó. Ông tiếp tục quản lý tiệm bán hàng tiện lợi và dành phần tiền thừa để hỗ trợ những người khó khăn hơn mình. "Trong cuộc sống, chúng ta không biết khi nào sẽ có ngày may mắn," Hải nói. "Tôi hy vọng rằng tôi có thể dùng số tiền này để giúp đỡ những người khác cũng như tôi đã được giúp."

Câu chuyện về Lê Văn Hải và vé rủi trúng giải thưởng một đẳng đã trở thành truyền thống trong khu phố. Mọi người gọi nó là "câu chuyện xôcô giải thưởng". Mỗi khi có người mới đến khu phố, người ta sẽ được kể nghe câu chuyện này và được khuyên dạy rằng dù không có may mắn lớn, chúng ta cũng nên tiếp tục sống với niềm tin và niềm hạnh phúc.